Quán cà phê Hương Dẻ nhà tôi, ai cũng hỏi tại sao là Hương Dẻ. Xin thưa. Mỗi miền quê đều có những cảnh vật hương sắc riêng và cái riêng ấy thường theo suốt đời người... Ngàn nưa quê tôi có loài hoa Dẻ, hoa rừng mà thơm ngọt lạ thường. Tôi xa quê, mang theo hương Dẻ theo theo cùng. Nguyễn Đoan người bạn vong niên đã nói hộ tôi những tình cảm da diết ấy. Cảm ơn anh.
Những bông hoa Dẻ chín vàng |
Hương Dẻ
Nguyễn Đoan
Ngỡ ngàng hương Dẻ thoảng đưa
Bâng khuâng về với ngàn nưa quê nhà
Nhớ về ngày Hội tháng Giêng
Dập dìu, nhộn nhịp, nẻo xa đường gần
Nhớ nàng thôn nữ làng Đinh
Em đi dự hội hương thơm theo cùng
- Hương chi dịu ngọt lạ lùng?
Em cười: “ hương Dẻ trên rừng đó anh”
Thẹn thùng đôi mắt long lanh:
“ Hỏi chi hoa dại trời sinh thấp hèn
Hoang sơ nấp bóng bên đường
Người qua kẻ lại dễ thường ai hay”
Hoa cài mái tóc em bay
Dáng người thanh thoát đẹp thay hoa rừng
Ngàn Nưa no đói đã từng
Củ khoai, củ sắn ấm lòng mẹ cha
Em sinh trên đất quê nhà
Cánn hoa mộc mạc quả cà, trái ngô
Mà hương mộc mạc mộng mơ
Dịu dàng bay bổng lòng ta dạt dào
Hương trời, hương đất, yêu sao
Tình trời, tình đất thanh cao mận nồng
Nao nao xao xuyến tình rừng
Em – Nàng Hoa Dẻ cho lòng vấn vương
Bao năm xa cách quê hương
Theo hoài hương Dẻ nẻo đường ly quê
NĐ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét