Thứ Hai, 26 tháng 3, 2012

Thơ Lê Hải

ĐỘC THOẠI TRONG ĐÊM                          Lê Hải
Tôi từ rơm rạ đồng quê
Một thời nênh nổi bờ đê, góc đình
Trời xanh trông thấy thương tình
Nhỏ giọt nước mắt ...tôi thành tôi nay.
alt



Ngẫm trong trời thẳm, đất dầy
Tôi nợ nước mắt từ ngày xa xưa,
Nợ ân tình của muối dưa
Nợ nắng đầu bãi, nợ mưa cuối trời.

Trót hoá thân kiếp con người
Phải đi cho trọn phận người đa mang
Cho phiêu diêu với trăng vàng
Cho đau từ thuở hồng hoang đau về.

Một lần lỗi hẹn câu thề
Mà cánh buồm lẻ bốn bề bão giông
Một lần bỏ lại dòng sông
Hão huyền đeo đuổi cánh hồng... gió bay.

Mái đầu đã nhuốm heo may
Trắng tay thì vẫn trắng tay cõi người
Dập vùi năm lở, tháng bồi
Công danh mộng ảo, nẻo đời khói sương.

Đôi vai nặng gánh bụi đường
Ngu ngơ về lại quê hương mệt nhoài,
Gối đầu lên cội hoa mai
Trả thế sự mặc sông dài, biển xa.

Gieo đầu cúi lạy trời già
Xin cho tôi vẫn như là tôi xưa.

                                   L.H

 alt

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét